Phan Khắc Lý
Từ nay xa cách mãi không thôi!
Tìm thấy làm sao được bóng người...
(N.B.)
Cha Giám Đốc kính yêu của chúng con,
Vậy là cha đã lìa bỏ cõi nhân gian này sau những ngày trọng bệnh. Khi nghe tin cha vừa lìa trần, tất cả các con cái của cha đều nhao nhác buồn bã báo tin cho nhau.
Cùng tâm trạng với anh Mai Hữu Thể, con xem lại video của anh Cư Dom ngày Cha kỷ niệm 50 năm Linh mục, mở đầu bằng bài hát "Như một ngọn nến", nhìn hình ảnh cha gầy yếu cầm thánh giá bước lên bàn thờ mà mắt con nhạt nhoà.
Cuộc đời linh mục của cha chỉ có khoảng 20 năm toả sáng, còn lại hơn 38 năm cha đã phải chịu đựng bao gian truân thử thách, quản chế cấm cố và âm thầm cô đơn trong nhà hưu dưỡng.
Sau khi rời bỏ mái trường TCV, con như đoạn tuyệt với mái trường xưa và đã vô tư không biết gì những gian lao cực khổ mà cha phải gánh chịu cả bao năm trường. Cách đây ít lâu, nhờ đọc bài của anh Hùng 31 "Một ngày cha GĐ không trở về", con mới biết được những nỗi truân chuyên phải chịu đựng của cha sau biến cố ở ĐCV Gia Yên...
Con xem lại vài lần bài giảng của cha chánh tràng trong ngày tang lễ, mà tâm hồn quá thương cảm cho nỗi oan khuất tù đày và thật cảm phục sự hy sinh vô bờ của cha. Công tâm mà nói, cha là vị lãnh đạo cao nhất của TCV, nhưng sau năm 75, cha là người chịu nhiều hy sinh, đắng cay và oan khiên nhất.
Người ta bỏ tù cha mà không có một bản án hay xét xử, sau một thời gian dài mới được tại ngoại với một tội danh thật vu vơ. Những năm tháng gian lao nhọc nhằn của cha như một chuỗi ngày tử đạo mà cha âm thầm lãnh nhận. Cha như "hạt lúa mì" bị hư hao đi để sinh bao hạt giống đức tin cho đàn con cha được hưởng nhờ.
Cha đã thực hành ân phúc cuối cùng cao quý nhất trong "Tám mối phúc thật" khi "bị bách hại vì lẽ công chính". Chắc chắn triều thiên vinh hiển sẽ được trao ban cho cha trên nước Trời. Tấm gương đạo đức và hy sinh của cha như ngọn nến mãi lung linh toả sáng trong lòng mỗi người chúng con.