top of page
Search
  • Writer's pictureMai Nguyên Vũ

4. Xuất Du

Updated: Jun 23, 2020



Sau một tuần học hành vất vả, chủng sinh được nghỉ ngơi ngày chúa nhật. Buổi sáng, Chủng viện hay tổ chức đi tắm biển. Chiều nào cũng ra biển nhưng không bắt buộc phải tắm. Còn sáng chúa nhật bắt buộc phải tắm nên gọi là “tắm buộc”. Tắm biển buổi sáng thích thú hơn buổi chiều vì đông vui hơn và biển đẹp hơn: trời nắng dịu, biển xanh trong, gió hiu hiu, sóng nhẹ nhàng, không hung bạo như buổi chiều. Tắm biển vài lần, mình phát hiện ra hiện tượng thiên nhiên: biển luôn luôn phản chiếu bầu trời. Trời xanh trong, biển cũng xanh trong. Trời âm u, biển xám xịt.


Trung bình mỗi tháng một lần, anh em được “đổi món”, đi khám phá một vùng đất, thời đó gọi là “xuất du”. Ở Chủng viện, từ chủng sinh sợ nhất là “xuất tu”(bị loại). Từ anh em yêu thích nhất là “xuất du”.Anh em kéo cả bầy đi bộ băng qua làng mạc đến những địa danh như “Khe Sanh”, rừng Sim, rừng Cò ke, rừng Gai…Mọi người cảm thấy thảnh thơi, phấn khích,được chuyện trò,hò hét tự do, vui đùa thỏa thích, được khám phá cảnh đẹp thiên nhiên và nhấm nháp vài trái cây, cỏ dại trong rừng.


- Khe Sanh là một vùng toàn đồi cát thấp, nằm sát biển, giữa Phước Lâm và Tân Phước. Các chú leo lên đỉnh đồi, ngồi xổm rồi tụt xuống. Chơi ở đây thật vui nhưng nắng cháy da cháy thịt và rất háo nước.

- Rừng Cò ke, rừng Sim. Đây là vạt rừng thưa, đất cát, toàn cây bụi. Trái cò ke bằng đầu chiếc đũa, ăn chua chua. Trái sim chín màu tím, vị ngọt, ăn vào mồm mép ngả màu tím như mực. Vừa đi vừa hái sim và cò ke ăn cho đỡ nghiền. Các thầy có thấy cũng lờ đi, không bắt tội “ăn ngoại bữa” như mọi ngày.

- Hôm khác đi chơi sông. Ngày ấy bên kia quốc lộ là Rừng Gai. Cả cánh rừng toàn gai với góc, hầu hết là cây mây. Qủa mây mọc từng chùm, ăn có vị chát. Vài lần, các thày cho “cắm trại” tại đây.Gọi là cắm trại cho sôm, thực ra là lấy chân đạp, lấy tay bẻ cành cho quang một khoảng bụi rậm rồi căng vài chiếc mền lên che nắng, vài chiếc mền nữa giắt vào cành cây, nhìn hao hao chiếc hang hay như lều tuyết của người Eskimo. Xong xuôi cả đội chui vào lều mà tán dóc với nhau, nghêu ngao vài bài hát, hưởng tí sái “cắm trại” của đám Hướng Đạo Sinh.



Có lần các thầy cho xuống sông chơi. Tại đây có một giống vật lạ. Cá nhưng không ở dưới nước mà leo lên bờ đào lỗ. Vây biến thành chân chạy rất nhanh, khó mà bắt được nó. Đó là con thòi lòi. Một lần tắm sông, Vũ Quang Vinh suýt chết đuối. Hình như tắm sông nước ngọt khó nổi hơn tắm biển. Sông lại hay có bùn, dễ bị lún.

Thuở ấy con sông khá xa quốc lộ, phải đi bộ băng rừng gai xa lắm mới tới. Nay không hiểu sao sông nằm sát đường nhựa, ngay sau dãy nhà mặt lộ. 46 năm, không lẽ cảnh “bể dâu” diễn biến nhanh như vậy: sông dịch chuyển hoặc người ta nắn lại con đường?

Rừng Gai còn có cây mai. Mai rừng mọc rải rác đó đây. Gần tết anh em ra chặt cành mai để kỳ nghỉ tết đem về làm quà biếu cha mẹ. Nay những vùng đất đó nhà dân ở kín rồi. Năm 1969, có lần hai lớp Toma Thiện và Pio x “xuất du” qua Long Hải. Thày Hoàng và thầy Tất dẫn một bầy học trò đực rựa đi dọc bãi biển lên tới Long Hải rồi leo ngọn núi cao nhất. Một bà bán chè thấy mối bở liền gánh cả nồi chè leo lên núi. Tội nghệp, bà không bán được ly nào vì cả thày lẫn trò chúng nó không có lấy một xu dính túi.


Sang Xuân Lộc, số chủng sinh lên tới 3-4 trăm, không thể kéo cả bầy đi chơi vì cản trở giao thông. Các chú được phép “sotir libre”, muốn đi đâu thì đi. Anh nào nhà gần thì ghé về thăm nhà. Nhà xa thì từng nhóm rủ nhau đi chơi Suối Tre, vào vườn hay vô nhà người quen.



Cắm trại - trò chơi lớn: Chủng sinh được trang bị khá nhiều kỹ năng Hướng Đạo: morse, semaphore, dấu đường, thắt nút, kỹ thuật dựng trại, chơi trò chơi lớn. Trang phục không khác gì Hướng Đạo sinh: sơ-mi trong quần xoọc, xăng đan, mũ nỉ…


Ngày cắm trại, anh em lên đường ra địa điểm: Suối Tre hoặc tu viện Nagiarét ở khu Thánh Mẫu. Vài lần dựng trại ngay sân bóng trước Chủng Viện…Sau đó là trò chơi lớn do

“đại tướng” Lâm Văn Thế chỉ huy. Các đội phải trải qua nhiều thử thách cam go như thi bơi qua hồ (hồ tưởng tượng bằng sân cỏ ở Suối Tre), đi cầu khỉ, tìm mật thư, trả lời những câu hóc búa... Nhiều lần phải chạy te tua trên quốc lộ hay len lỏi trong xóm ngõ. Bị hành hạ và đày đọa, rất mệt nhưng vui không chịu được.


Đến trưa, các đội về lều. Anh em đói ngấu. Đội trưởng đi lãnh cơm về cho anh em sơi. Còn nhớ năm đó Tloi làm đội trưởng, đội viên gồm có Cư Tròn, Trung Mai…Cơm đem về bị chúng chê ít, bắt đội trưởng đi xin thêm cơm. Đội trưởng phân bua rằng khẩu phần người ta tính toán như vậy là đủ rồi…Hai tên yêu quái cứ kèo nhèo. Đội trưởng liền quát : “Làm thịt tao ra mà ăn”. Cả đội im re. Cuối cùng ăn xong còn dư cơm. Đúng là “no bụng đói con mắt”. Nhưng đội trưởng cũng mắc sai lầm, “cả giận mất khôn”, ăn nói bạt mạng, làm hắn ta ân hận mãi…



5 views0 comments

Recent Posts

See All
Post: Blog2_Post
bottom of page