38. Những Chàng Trai Già Tương Tư Nhau
- Mai Nguyên Vũ
- Jun 25, 2020
- 4 min read

TH sướng nhá
6g sáng, tôi ngồi máy tính, theo dõi tin tức khắp nơi và trả lời thư từ.
Vừa ngồi chưa nóng đít đã nghe tiếng “ụt ịt” phát ra từ Skype. Tuyết Hầy gọi. Thế là bỏ hết mọi sự, gắn headphone tán gẫu với anh em. Tuyết Hầy, Hùng 31, Vũ Hải, Ba Việt, Năm Hoa, Huỳnh Ngọc Xinh, út Khanh, hôm nào đại lễ thì nghe được giọng oanh vàng của người đẹp Xuân Dung. Lần nào câu chuyện cũng quanh quẩn ĐH Atlanta. Đi một vòng cũng trở về Atlanta. Tưởng mấy lần rồi thôi, ai dè cứ vài ngày lại nghe tiếng “ụt ịt” như tiếng chim bìm bịp gọi bầy. Mình hiểu ra rằng: dư âm ĐH Atlanta đấy.
Tháng ba năm 1975, tổ chim TCV Phaolô vĩnh viễn tan đàn xẻ nghé vì thời cuộc. Suốt 37 năm trường, những cánh chim phiêu bạt bốn phương chưa một lần hội ngộ. Nay nhờ lập được ngôi nhà ảo TCVPHAOLO, anh em hú gọi nhau về họp bầy. Ba ngày ngắn ngủn vụt qua mau quá, nhưng cũng kịp gieo vào lòng anh chị em biết bao yêu thương nhung nhớ. Lúc chia tay, nhiều giọt nước mắt lăn dài trên gò má nhăn nheo. Ai nấy về nhà mình rồi nhưng mấy tuần sau cũng chưa quên được nhau. Những bữa cơm thân tình bên nhau. Những câu chuyện râm ran kể về kỷ niệm ngày xưa như không bao giờ dứt. Những giờ làm việc đạo đức bên nhau. Những đêm ngủ cùng phòng, y hệt thời tiểu chủng viện… Anh Hùng Kennedy về phục vụ khách sạn, cứ lấy râu ông này cắm cằm bà kia. Chàng Vũ Hải thì cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ như người mất hồn, đến nỗi vợ chàng nghi ngờ chàng thương nhớ em nào ở Atlanta. Tuyết Hầy mỗi lần nhớ quá không chịu được lại phát tín hiệu “ụt ịt” như bìm bịp gọi bầy. Ít ngày sau, anh em lại rủ rê nhau mở ĐH vùng Cali. Nghe nói có 12 cặp ghi danh rồi.

ACE vui chơi tại nhà Quân
- Cái gì đã khiến những trái tim già thổn thức, tương tư nhau như thế?
- Có phải đây là mối tình đồng tính không?
- Không phải, vì tình yêu đồng tính hay dị tính cũng chỉ xảy ra với hai người. Đây từng người + mọi người.
- Đây là mối tình đặc biệt: TÌNH ANH EM NHÀ PHAOLÔ.
- Nhưng mấy chục năm trời không nhớ nhau, sao tự dưng bây giờ mới nhớ thương nhau, phải lòng nhau như thế?
- Hồi còn trai trẻ, ai cũng bận trăm công nghìn việc: nào học hành, nào “cày sâu cuốc bẫm”, nào yêu đương, con cái…Cũng có nhớ nhau nhưng chỉ là thoáng qua. Nay tuổi đời xế bóng, yên bề gia thất, công ăn việc làm ổn định và đã tới thời “mãn tinh” (tiếng chuyên môn gọi là “mãn dục”, nhưng tôi thích dùng từ tự chế là “mãn tinh” để đối với từ “mãn kinh” của đàn bà), chẳng còn ham hố “ghẹo bướm trêu hoa” nữa, các cụ nhà ta bèn tìm niềm vui thú bằng cách trở về quá khứ, về với thời trai trẻ ngày xưa. Hiện tượng này Tâm lý học gọi là Hoài Cổ, thường xảy ra trong tuổi già. Nên cụ nào hay thả hồn về thời chủng sinh là biết mình chẳng còn trẻ nữa đâu.

Bữa ăn trưa tại Tông Đồ Nhỏ
Cứ nói chuyện với các cụ già là thấy ngay. Các cụ suốt ngày ngồi trầm ngâm nhớ về thời oanh liệt ngày xưa. Thầy tôi (dân quê tôi gọi bố là thầy) 93 tuổi rồi nhưng trí óc còn minh mẫn lắm. Ông cụ có thể ngồi kể chuyện đời xưa cả ngày không chán, từ chuyện thời Pháp thuộc, thời Nhật hay thời Việt Minh, không quên một chi tiết nào.

Comments