top of page
Search
  • Writer's pictureMai Nguyên Vũ

37. Đại Hội Atlanta 20-22/07/2012



Sau bao nhiêu ngày tháng chuẩn bị và đợi chờ, cuộc hội ngộ “vô tiền khoáng hậu” của anh em Cựu Chủng Sinh Tiểu Chủng Viện Thánh Phaolô đã “trở thành hiện thực” với công lao vất vả của nhiều người; và cá nhân tôi đã tìm gặp lại được Tuyết Hầy của những ngày tháng xa xưa khi còn mài đũng quần dưới mái trường thân yêu ở Phước Lâm và Xuân Lộc.


Tôi đã từng tham dự những buổi họp mặt đồng hương Bình Giả, ngày hội ngộ thuyền nhân trại tỵ nạn Galang, ngày truyền thống của các “em” vượt biển một mình (unaccompanied minors) và trẻ em lai Mỹ... nhưng chưa có cuộc gặp gỡ nào khiến tôi phải

bồi hồi xúc động và khắc khoải đợi chờ trong suốt thời gian chuẩn bị, rồi lòng dạ nôn nao không bút mực nào diễn tả được trong những ngày quây quần bên nhau tại Atlanta, và sau khi chia tay vẫn cố níu kéo không muốn “buông tay” nên cứ tiếp tục “quấy rầy” anh em qua điện thoại, email và Skype conference. Tình anh em chung sống dưới mái nhà thân thương TCV Phaolô quả thật là THIÊNG LIÊNG như Tloi viết trong diễn đàn.



Có những người tôi mới gặp lần đầu vì các anh đã “ra đi” trước khi tôi vào chủng viện, có những anh em tôi chưa bao giờ gặp lại từ hơn 40 năm qua, và cũng có người như cha Tân mới đến thăm tôi cách đây 2 tuần... nhưng khi gặp lại, tất cả đều mang đến cho tôi một niềm vui khôn tả vì tôi đã cảm nhận được là về đây tôi đã gặp lại chính tôi trong từng người anh em xuất thân từ TCV Thánh Phaolô.



Gần một năm trước tôi đã tình nguyện làm Mõ Làng để “hò hét” kêu gọi anh em tổ chức một cuộc đại hội Cựu Chủng Sinh TCV Thánh Phaolô XL khi cha Đoàn ghé thăm Virginia và nhắc lại “chuyện cũ” khi một số anh em gặp nhau ở Houston, Texas vào dịp lễ an táng của cha Vũ Lâm Ly (lớp Vô Nhiễm) và đã bầu Ban Tổ Chức là anh Thắng (Diễm Xưa – lớp Vô Nhiễm) và anh Hùng Sư Cọ (lớp Piô X) với cha Đoàn làm cố vấn. Cha Đoàn (lớp Vô Nhiễm) than phiền là anh em “lặn” kỹ quá nên không có động tĩnh gì suốt cả năm qua, và ngài giao cho tôi nhiệm vụ “khua chiêng gõ mõ” để PHẢI tổ chức được một lần họp mặt vào năm 2012. Mấy tháng sau, cha Tuấn đã tình nguyện làm “host” để tiếp đón anh em tại Họ Đạo CTTĐ Việt Nam của ngài ở ngoại ô thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia; thêm vào đó, hai anh Đinh Văn An (lớp Tôma Thiện) và anh Phạm Xuân Cảnh (lớp Don Bosco) cũng sinh hoạt trong Họ Đạo của cha Tuấn nhận đảm trách chương trình sinh hoạt và ẩm thực.



Từng bước từng bước chúng ta đã có thời gian và địa điểm tổ chức Đại Hội với sự lèo lái khéo léo của anh Thắng (Diễm Xưa, lớp Vô Nhiễm) và anh Hùng 31 (lớp Tôma) cộng thêm những góp ý từ xa của anh Trần Quốc Việt (lớp Vô Nhiễm – Việt Nam), rồi anh Hùng 34 (lớp Tôma) nhập cuộc và tình nguyện chung tay góp sức với anh Đinh Văn An (lớp Tôma Thiện) lo việc đưa đón anh em... Cha Tuấn gởi giấy mời cho những anh em ở Việt Nam, tạo điều kiện dễ dàng cho việc phỏng vấn xin Visa du lịch Hoa Kỳ... Và đại hội đã chính thức khai mạc vào ngày 20/7/2012.



Đầu Tuyết Hầy lại hói thêm


Tôi đã sắp xếp đưa vợ con về Atlanta từ 2 ngày trước nên đã chứng kiến từ đầu những hy sinh vất vả của cha Tuấn và gia đình hai anh Đinh Văn An và Phạm Xuân Cảnh... Ngay từ sáng sớm Thứ Sáu, các anh chị đã phải “vật lộn” trong nhà bếp với một nồi phở rất ngon để tiếp đón anh em kẻ trước người sau trở về hội ngộ. Tôi đã gặp lại tôi khi nhìn thấy Xuân-Dung nhanh nhẹn phụ giúp anh Vũ Hải (lớp Tôma Thiện) đánh máy và in bảng tên cho từng người hay ngồi trong bếp nhặt rau, thái hành giúp hai chị “Song Hằng” hoặc bưng phở ra bàn cho anh em. Tôi đã gặp lại tôi khi cu Duy, con trai lớn của mình phụ giúp anh Đinh Văn An trang hoàng hội trường và treo lên tấm bảng “Chào Mừng Cựu Chủng Sinh Chủng Viện Thánh Phalô về Họp Mặt”. Tôi đã gặp lại tôi khi cu Bột, con trai út của mình giúp sắp xếp “ghế bố” và hướng dẫn các bác tới nhận phòng ngủ... Tôi đã gặp lại tôi khi “tay bắt mặt mừng” chào đón từng anh em trở về hội ngộ. Cái tên gọi thân thương “Tuyết Hầy” gần như bị lãng quên từ mấy chục năm nay lại trở về cho tôi gặp lại chính tôi như khi còn sống trong TCV Thánh Phaolô năm nào.


8 MBT làm gì mà cụ Tây Lai té ngửa thế kia?


Trên bước đường ly hương biệt xứ, gần 30 năm trước tôi đã cảm động đến rơi lệ khi bước vào một tiệm phở nhỏ ở vùng bắc Virginia với một người bạn mới quen, vừa vào trong tiệm, mắt còn bị quáng, một tiếng gọi thân thương “Tuyết Hầy” của anh Mai Xuân Trung (lớp Tôma Thiện) cũng đang ngồi ăn phở với anh Hùng 36, rồi bàn tay xiết chặt bàn tay... Mấy năm sau, tôi đang lang thang trong khu thương xá Eden tại Falls Church, Virginia thì cũng một tiếng gọi “Tuyết Hầy” đã cho tôi biết chắc chắn là “phe ta” và nhận ra anh Hùng Fanrí (lớp Vô Nhiễm). Anh Mai Xuân Trung không thể về hội ngộ với anh em trong dịp này, nhưng anh Hùng Fanrí đã cùng tôi ôn lại chuyện cũ và cứ ngỡ là mới dăm bảy năm trước nhưng có ngờ đâu thời gian lặng lẽ trôi nhanh nên đã hơn 20 năm qua rồi! (Trong lúc tôi ngồi viết lại những dòng này thì nhận được tin nhạc phụ của anh Hùng Fanrí mới được Chúa gọi về tại Albuquerque, New Mexico – Nguyện xin Thiên Chúa Tình Yêu đón nhận linh hồn cụ Gioan Baotixita vào nước Thiên Đàng).



Hai ba ngày bên nhau quả thật không đủ để hàn huyên tâm sự với từng người nhưng được cùng nhau tham dự thánh lễ, cùng nhau quây quần ăn uống và sinh hoạt đã gợi lại cho tôi thật nhiều kỷ niệm của những ngày bên nhau trong chủng viện. Tôi đã run tay không viết được gì khi anh Hùng La-de trao cuốn sổ “lưu niệm” và tôi đã phải cố nén cảm xúc để không rơi lệ khi mọi người hát bài “Tạm Biệt” sau giờ sinh hoạt vòng tròn tối Thứ Bảy (gần 2 giờ sáng Chúa Nhật) nhưng rồi cũng nước mắt lưng tròng khi nhìn thấy Xuân-Dung và Chung Cóc vừa “hug” vừa khóc như mưa!


Ui, tội quá, thôi nín đi nín đi



Cuộc vui nào rồi cũng có lúc tàn nhưng tình anh em huynh đệ của gia đình Cựu Chủng Sinh TCV Thánh Phaolô sẽ mãi mãi tồn tại trong tôi, và chính cuộc hội ngộ tại Atlanta, Georgia lần này đã giúp tôi tìm lại được chính tôi; và từ nay tôi sẽ tìm mọi cách để duy trì và phát triển sợi dây THIÊNG LIÊNG của gia đình Tiểu Chủng Viện thân thương của chúng ta cho tới ngày nhắm mắt xuôi tay vì bên tôi còn có “nhà tôi” và các cháu, nhưng quan trọng hơn cả là tấm lòng của quý Đức Cha, quý Cha, quý Thầy Phó Tế và Anh Chị Em chung quanh tôi.


Hẹn ngày gặp lại...

8 views0 comments

Recent Posts

See All
Post: Blog2_Post
bottom of page