27. Vượt Biên
- Mai Nguyên Vũ
- Jun 23, 2020
- 4 min read

(Hình: Văn Cư)
Sau giờ cơm tối, Đức Cha bảo tôi:
- Vào phòng riêng tôi gặp.
Mỗi sáng, chúng tôi dâng lễ với ĐC trong nhà nguyện riêng. Hàng ngày ba bữa ăn cơm cùng bàn với ĐC. Ngài bình dân và thân thiện như cha con. Sao hôm nay nét mặt Ông Cụ nghiêm quá. Chắc có chuyện chẳng lành.Tôi run run bước vào phòng. Vừa từ phòng ngủ đi ra, ĐC chỉ thẳng vào mặt tôi:
- Thày có ý định vượt biên phải không?
- Thưa ĐC không ạ.
- Vậy thày liên lạc với cha X và sơ Y làm gì?
Tôi còn biết thày rủ cả thày Q đi vượt biên, đưa hình cho sơ Y.
- Xin ĐC tha tội. Con xin nhận hình phạt.
- Sáng mai thày dọn đồ đi về.
Tôi cúi chào đi ra. Thày Q đi vào. Cũng một màn như vậy.
Sau bữa ăn sáng hôm sau, ĐC gọi tôi lại:
- Đêm qua tôi xem lại hồ sơ của thày từ nhỏ đến giờ. Tất cả đều tốt. Thày ở lại…nhưng về giúp xứ nhà.
Còn thày Q ra đi luôn.
Tết năm ngoái anh em thày T và N về quê ăn tết rồi vượt biên luôn khiến ĐC là chủ hộ phải một phen khốn đốn với công an, nên ngài cấm vượt biên…

Cuối năm 1979, tôi làm “cụ sáu dôi” tại Tòa Giám Mục Xuân Lộc. Sắp tới tuần cấm phòng năm của các cha trong giáo phận, tôi phụ trách dọn dẹp mấy phòng trên lầu TGM. Từ trên lầu bước xuống, tôi gặp một cha già đầu râu tóc bạc đang ngồi một mình tại phòng khách Đức Cha. Ngài vời tôi tới:
- Thày có biết thày nào là thày L không ?
- Dạ con đây.
- Thày có muốn vượt biên không?
- Hm…
- Thày có biết sơ Y không?
- Dạ con biết. Chị ấy là hàng xóm nhà con.
- Vậy nếu muốn vượt biên thì tới xứ X, Bà Rịa. Tôi với sơ Y đang ở đó.
Qua tuần cấm phòng, tôi xin Đức Cha đi công chuyện. Tôi đón xe đi thẳng xuống Bà Rịa, vào giáo xứ X. Buổi tối, tôi ngồi ăn cơm với cha và ma sơ. Hai người chỉ nói chuyện về đề tài duy nhất: lập dòng.
Sơ lặp đi lặp lại điệp khúc cha xứ rất khoái:
- Cha con mình sẽ sang Mỹ.Con và thày đây sẽ giúp cha lập dòng.
Cơm nước xong, có một thanh niên tới. Sơ nháy với tôi:
- Anh này là tài công. Anh ta giỏi máy móc lắm.
Hai người đưa nhau sang phòng khác nói chuyện riêng.
Sáng hôm sau, sơ Y dặn:
- Ở đây đi chính thức, rất an toàn, có công an bảo kê. Mọi người tập trung trong nhà xứ. Tới giờ ra bãi biển, cách nhà thờ có 100m. Tàu đậu sẵn ngoài đó.
Em về chụp một tấm hình, hôm nào chị đi qua TGM sẽ ghé lấy. Lên tàu, công an xem đúng người trong hình mới cho đi.
- Em có ông bạn cùng phòng, chị cho đi chung cho có bè có bạn.
- Được. Càng vui. Bảo ông ấy gửi hình luôn.
Vài tuần sau, anh chàng “tài công” chở sơ Y bằng xe Gobel ghé lấy hình.Tôi giao hai tấm hình. Hai người chở nhau đi về hướng Dầu Giây…
Sau hơn một năm ra giúp thiếu nhi nhà thờ Chính Tòa, tôi xin về giúp xứ nhà tại Gia Kiệm. Tại đây, tôi gặp một người giàu có mới bị lừa đi vượt biên. Sơ Y là người cùng xứ. Lại có cha xứ và hai thày tu trong TGM, một thày cùng quê, ai mà chẳng tin. Thế là chồng vàng, lên tàu. Tàu vừa nổ máy thì một loạt đạn vang lên. Mọi người nhảy xuống biển tìm đường thoát thân. Vàng bạc mất hết, biết kêu cùng ai. Ông ta vào TGM tố cáo với ĐC toàn bộ sự việc. ĐC gọi cha X và sơ Y. Cả hai bỏ trốn về Sài Gòn. Hai ông thày không mất chỉ vàng nào, nhưng mất uy tín. Người ta lợi dụng danh nghĩa các thày để lừa bịp người khác. Nhiều gia đình ở Gia Kiệm và Hố Nai dính bẫy. Đạo diễn của quả lừa này là anh chàng “tài công”.Hắn ta là công an phụ trách khu vực đó. Hắn cặp với ma sơ để tổ chức vượt biên lấy vàng. Ma sơ nắm được cái thóp của cha, lúc nào cũng mơ lập dòng lập dòng, nên sơ hứa đưa cha sang Mỹ và giúp cha lập dòng. Thế là cha cho mượn nhà xứ làm “nhà chứa” người vượt biên…

Comments